Tag Archives: Thần cấp đổ thạch sư

Thần cấp đổ thạch sư – Chương 58

Edit: Bilun

Sau khi Cố Nguyên Triều rời đi, Bạch Cảnh quay về phòng mình.

Ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng chạm vào cánh môi hơi sứng, trong đầu bất giác nhớ lại nụ hôn vừa rồi.

Nóng rực, nóng bỏng, mang theo dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ, ngoài đối phương, còn có cậu.

Đôi mắt màu trà xinh đẹp của Bạch Cảnh hơi nheo lại: Ừm, cảm giác cũng không tệ lắm, thậm chí còn chút trầm mê.

Bạch Cảnh từng trải qua mạt thế, hiểu rõ nhất đạo lý: Quý trọng hiện tại.

Đừng chờ tới khi sinh mệnh kết thúc mới hối hận.

Cậu nghĩ tới lần đầu tiên mình gia nhập tổ đội giết tang thi.

Đội trưởng cùng phó đội trưởng đều là nam giới, một người trầm mặc ít lời, một người kiêu ngạo tự chủ.

Rõ ràng đều yêu nhau, nhưng lại vì lo lắng liên lụy tới đối phương và tính cách của mỗi người, chậm chạp không ở bên nhau.

Cuối cùng khi bọn họ bày tỏ nỗi lòng với nhau, toàn bộ đội ngũ đều lên tiếng chúc phúc, đội trường trầm mặc ít lời tự tay đeo nhẫn cho phó đội trường.

Đây là một trong những vật dụng mà đoàn thu thập được trên đường đi, nhẫn bạc rất đơn giản, thậm chí kích cỡ không không vừa.

Nhưng phó đội trưởng luôn kiêu ngạo lại đôi mắt đẫm lệ, cực kỳ quý trong nhận lấy chiếc nhẫn này.

Vì sợ bị mất, còn cố ý dùng dây thừng xâu vào đeo trên cổ.

Nhưng không ngờ vài ngày sau, bọn họ bị đàn tang thi tấn công vào ban đêm.

Phó đội trường bất hạnh bị tang thi bắt được, trước khi cảm nhiễm mang theo bao thuốc nổ dứt khoát nhảy vào đàn tang thi ——

Khoảnh khắc bom nổ mạnh, y cũng hóa thành vô số máu thịt, không còn lại một bộ phận nào.

Trước khi chết, y tháo chiếc nhẫn đeo trên cổ xuống, vứt vào tay đội trưởng với vẻ mặt kiên nghị.

Khi đó đội trưởng không biểu hiện ra vẻ đau khổ dư thừa, hắn còn có nhiệm vụ, hắn còn phải mang theo các thành viên khác của tiểu đội trở về…….

Hai tháng sau khi tang thi vây công căn cứ, đội trưởng lầm lì ít nói giống như phát điên lao lên phía trước, cuối cùng khi dị năng cạn kiệt đồng quy vu tận với tang thi cấp 4, lúc chết trong tay còn nắm lấy chiếc nhẫn kia.

Sau đó khi Bạch Cảnh đi nhận di vật của đội trưởng, phát hiện một quyển nhật ký.

Kỳ thực cũng không thể nói là nhật ký, bởi vì cả quyển chỉ có hai dòng chữ:

Nếu lúc gặp em là lúc bày tỏ lòng mình, thì đã không bỏ lỡ nhiều thời gian như vậy.

Hi vọng kiếp sau chúng ta quen biết nhau lúc còn trẻ, nắm tay nhau sống đến già, không phụ Lưu Niên.

Bạch Cảnh từ trong hồi ức tỉnh lại, ý nghĩ trong lòng càng thêm kiên định.

Cố Nguyên Triều thích cậu, cậu cũng có cảm tình vớiCố Nguyên Triều, vì sao không thể thử ở bên nhau chứ?

Dù cho kết quả cuối cùng có như thế nào, cậu đều có thể chấp nhận, cũng sẽ không hối hận.

Hoa đang thắm sắc thì nên hái, đừng đợi không hoa chỉ bẻ cành.

Bạch Cảnh hơi cụp mắt, dường như cậu muốn tranh thủ hái đóa hoa Cố thiếu này càng sớm càng tốt?

Nhưng hiện tại cấp bậc và lực lượng của hai người đang chênh lệch, hình như có chút khó khăn.

Thôi, trước cứ rèn luyện tinh thần lực rồi tính.

Bạch Cảnh lại lấy ra không ít dịch năng lượng, tận đến khi tinh thần lực hoàn toàn không thể hấp thu nổi, nấc no một cái lùi về trong cơ thể nghỉ ngơi mới dừng lại.

Bỏ dịch năng lượng vào dụng cụ kiểm tra đo lường, lần này độ tinh khiết đã đạt tới 61.25%, là hộp năng lượng cấp 6!

Giá quy định đấu giá của hộp năng lượng cấp 6 là 5 triệu tinh tệ, chỉ có năng nguyên sư cao cấp mới có thể lấy ra, tuyệt đối lợi nhuận kếch xù.

Huống chi hiện tại Bạch Cảnh đang chiết xuất từ phỉ thúy băng chủng dương lục, là phỉ thúy cấp 5, lại càng là lợi nhuận kếch xù trong lợi nhuận kếch xù!

Lần trước dịch năng lượng cậu lấy ra có độ tinh khiết mới là cấp 5 cực phẩm, hiện tại lấy ra dịch năng lượng cấp 6, chứng tỏ tinh thần lực của cậu lại tăng lên!

Trong khối phỉ thúy nặng mười mấy kg kia, sáu bảy kg băng chủng dương lục bên ngoài đã bị rút hết, trở thành cục đá thô ráp, chỉ còn lại phỉ thúy thủy tinh chủng dương lục ở trung tâm, xanh biếc ướt át.

Ngoài ra, cậu còn một khối băng chủng hoàng dương lục, một khối phỉ thúy thủy tinh chủng không màu cùng với một khối thủy tinh chủng đế vương lục, toàn bộ đang chờ cậu lấy ra.

‘Sau khi chiết xuất những phỉ thúy cấp 6 từ trung phẩm đến cực phẩm này xong, hẳn là có thể rút ra năng lượng trong hai khối phỉ thúy màu đen kia nhỉ.’

Bạch Cảnh nghĩ như vậy.

Nhưng mà, điều này ít nhất còn cần một tháng nữa.

Cậu thật sự rất muốn biết bí mật trong khối phỉ thúy màu đen kia.

Bạch Cảnh mơ hồ cảm thấy thứ tồn tại bên trong không chỉ là năng lượng mà còn có thứ khác, có lẽ có liên quan với tinh thần lực.

***

Đúng 3 giờ chiều, Bạch Cảnh đeo kính gọng đen đi tới phòng làm việc của Y Lan —— chính là cái nhà xưởng bỏ hoang kia.

Khi nhìn thấy ở khu vực đất trống giữa nhà xưởng có một đài cơ giáp màu lam đậm đứng sừng sững, cậu hơi bất ngờ.

Vỏ ngoài màu lam nhạt được quét một lớp tài liệu phòng hộ thật dày, biến thành một màu xanh lam đậm hơn.

Toàn bộ cơ giáp giống như được bọc một lớp lá mỏng bán trong suốt, mài giũa cực kỳ sáng bóng, giống như đang phát sáng.

Chùm laser trên vai được tăng thêm bệ phóng từ xa, lưỡi đao hợp kim titan bên hông có vẻ càng sắc bén hơn, lạnh lẽo bức người, hàn quang bắn ra bốn phía, dường như được cho thêm tài liệu có độ cứng cực cao.

Mà điều khiến cậu vừa lòng là trên ngón trỏ tay trái có một cái lỗ nho nhỏ, chỉ lớn bằng đồng xu, không nhìn kỹ tuyệt đối không nhìn ra.

Rất khó để tưởng tượng bên trong lại trang bị vũ khí tàng hình có tính sát thương cực cao như sợi nano.

Y Lan thấy Bạch Cảnh cũng không lộ ra ánh mắt bắt bẻ, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đây là lần đầu tiên cô thu được phí cải tiến cao như vậy, cả 8 triệu tinh tệ, còn là thanh toán trong một lần!

Đối với một vị Nhà chế tạo cơ giáp cấp thấp mà nói, đây là tín nhiệm cực lớn, chỉ sợ cải tiến không được tốt.

Hiện tại xem ra, đối phương hẳn là đã vừa lòng nhỉ.

Cô bắt đầu giới thiệu: “Bởi vì ngân sách của ngài khá nhiều, cho nên tôi đã mạnh dạn làm nhiều cải tiến. Đầu tiên là phòng hộ ở thân máy, toàn thân được quét lớp tài liệu phòng hộ đặc chế, có thể hạ thấp từ 5-10% thương tổn do những đòn công gây ra.”

Y Lan vừa giảng giải vừa gửi số liệu phân tích cho Bạch Cảnh, bên trên liệt kê các giá trị thương tổn và giá trị giảm thương đối ứng của rất nhiều loại vũ khí gây ra.

Vũ khí từ yếu đến mạnh, tính phòng hộ giảm dần, vừa xem đã hiểu ngay.

Bạch Cảnh xem kỹ một lượt, lưu lại số liệu: “Cô làm rất chi tiết.”

Y Lan lộ ra vẻ kích động, ngay cả giọng nói cũng trở nên vui sướng hơn rất nhiều: “Tiếp theo là vũ khí tầm xa, dựa theo yêu cầu của ngài, tăng tầm bắn lên 2 lần, tầm bắn xa nhất có thể đạt tới 10 km. Đồng thời tăng thêm tính năng đen flash, khi bắn ra sẽ phát ra ánh sáng chói lóa, quẫy nhiễu tầm mắt của đối thủ.”

Y Lan mở video cô ghi lại trong quá trình thử nghiệm cho Bạch Cảnh xem, là một Nhà chế tạo cơ giáp, phải biết những thao tác cơ bản của cơ giáp.

Khi chùm laser trên vai bắn ra, nó phát ra một luồng ánh sáng trắng chói mắt, dù cách màn hình cũng vẫn thấy chói mắt, Bạch Cảnh hơi nheo mắt lại, cực kỳ hài lòng về hiệu quả này.

Chỗ cải tiến thứ ba là vũ khí cận chiến – trường đao hợp kim titan, ở mũi kiếm dung hợp với mực hợp kim để tăng thêm độ sắc bén, độ cứng có thể đạt tới 7.”

Bạch Cảnh gật đầu, độ cứng của vũ khí lúc trước là 6, đúng là cần tăng thêm.

Y Lan: “Một chỗ cải tiến cuối cùng là sợi nano trên ngón trỏ tay phải. Trang bị thiết bị phóng mini nhanh nhất tiên tiến nhất trên thị trường, kèm với thiết bị tĩnh âm và hợp chất keo dính, bảo đảm khi phóng ra sẽ không có một tiếng động, chuẩn không cần chỉnh!”

Trong các mục cải tiến, đây cũng là phần cải tiến khó nhất.

Mấy chỗ khác đều là cải tiến bình thường, chỉ có cải tiến loại vũ khí tàng hình này mới thực sự khảo nghiệm năng lực của một Nhà chế tạo cơ giáp.

Sợi nano quá sắc, khi trang bị có rất nhiều lần xuýt chút nữa cắt qua vỏ ngoài cơ giáp.

Đồng thời loại sợi nano này rất nhẹ, phần mũi nhọn tăng thêm thiết bị tĩnh âm cũng cần phải nhẹ và nhỏ, nếu không sẽ ảnh hưởng tới góc độ và tốc độ sau khi phóng ra.

Y Lan điều chỉnh thử không dưới trăm lần mới tìm được vị trí lắp đặt và góc độ phóng ra, trải qua thử nghiệm liên tục, cuối cùng đạt được hiệu quả mong muốn.

Vì thế cố thức trắng mấy đêm liền, hốc mắt treo quầng thâm lớn, ngủ tận hai ngày mới hồi phục lại.

Nhưng tất cả đều đáng giá.

Cô cải tiến ra cơ giáp tốt nhất trong phạm vi năng lực của mình!

Ngoài nhà xưởng có tấm thép dày nặng dùng để thử nghiệm, Bạch Cảnh tiến vào cabin điều khiển, chuẩn bị cảm nhận hiệu quả của sợi nano một chút.

Cánh tay cơ giáp duỗi thẳng, đầu ngón trỏ tay trái lộ ra một cái lỗ bằng đồng xu, sợi nano dưới tác động của thiết bị phóng lập tức bắn ra, tốc độ nhanh như chớp, lập tức dính lên tấm thép.

Sợi dây màu bạc nhỏ như sợi tóc trong không khí giống như một tia sáng vô hình, bằng mắt thường căn bản không thể nhìn thấy.

Cho dù Y Lan đứng ngay bên cạnh cẩn thận quan sát cũng rất khó nhìn thấy, càng đừng nói tới đối thủ đang ở trong cơ giáp cao hơn mười mét để quan sát.

Tuyệt đối sẽ không bị phát hiện.

Cơ giáp màu lam đậm dịch chuyển tức tới tới sau tấm thép, sợi nano cũng khẽ động theo, chỉ thấy tấm thép dày tầm 20cm giống như đậu phụ bị cắt từ giữa ầm ầm đứt gãy

Bạch Cảnh thu hồi sợi nano, thay một phương hướng tiếp tục bắn ra, từ các góc độ thử nghiệm hiệu quả của nó, đồng thời tìm kiếm cảm giác

Chưa tới 30 giây, tấm thép lớn như nửa bức tường bị chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh vụn rơi xuống, trở thành một đống sắt vụn.

Y Lan ở bên cạnh nhìn đến trợn mắt há mồm, đây là chiến sĩ cơ giáp sao?

Loại tốc độ cùng lực sát thương này thật sự quá đáng sợ!

Khi cố thử nghiệm cũng thử dùng sợi nano, đối với cô mà nói chỉ là vũ khí không dễ bị phát hiện mà thôi, thương tổn không bằng nổi 1/1000 đối phương tạo ra.

Nhưng mà….tấm thép của cô cũng rất đắt.

Bạch Cảnh nhanh nhẹn nhảy xuống từ tay cơ giáp, thấy cô gái đang ngơ ngác nhìn đống sắt vụn trên mặt đất, ho khan một tiếng, chuyển 1 triệu tinh tệ cho cô.

Y Lan nghe thấy tiếng thông báo của quang não, nhìn tinh tệ vừa nhận được trong tài khoản, đột nhiên mở to mắt.

1 triệu tinh tệ!

Khách hàng này thật sự quá tốt.

Kỳ thực, bởi vì là lần đầu tiên nhận được chi phí cải tiến cao như vậy, Y Lan sợ không thể đạt tới tiêu chuẩn khách hàng vừa lòng, vì thế đều lựa chọn thiết bị phóng mini và các vật liệu khác tốt nhất trong phạm vi có thể lựa chọn.

Cho nên cuối cùng tính toán, chi phí 8 triệu cải tạo cơ hồ không thừa được mấy.

Nhưng Y Lan cũngkhông hối hận, trong một tuần cải tiến cô đã học được rất nhiều, thu hoạch không ít kinh nghiệm, đồng thời cũng có ý tưởng về thiết kế vũ khí của cô cũng tăng lên.

Đây là một trải nghiệm cực tốt.

Từ mặt nào đó mà nói, Bạch Cảnh đã được lợi lớn.

Nếu cùng một mức phí dụng thuê một nhà chế tạo cơ giáp có danh tiếng, thuộc tính tổng thể chỉ sợ sẽ giảm xuống không chỉ một cấp.

Y Lan bày tỏ lòng biết ơn sau khi nhận được 1 triệu tinh tệ.

Có phần tài chính dư thừa này, tổng cộng cô kiếm được sáu bảy trăm nghìn tinh tệ, vừa đủ bù đắp chi phí thủ công, hoàn hảo!

Bạch Cảnh thu cơ giáp màu lam đậm vào nút không gian, cuối cùng cùng đối phương thỏa thuận nếu có vấn đề gì có thể đưa tới đây chỉnh sửa miễn phí, liền rời đi.

Về đến nhà, cậu vội vàng bước vào phòng huấn luyện mô phỏng, định thử nghiệm tính năng cơ giáp ở mọi phương diện.

Huấn luyện viên Diêu Điền đã không thấy Alpha ba ngày, rất là nhớ.

Từ khi Alpha thăng hạng thành công từ tân binh lên đến cấp L3 với thành tích gần như toàn thắng liên tiếp, câu lạc bộ Lăng Vân bọn họ bất ngờ vực dậy từ trạng thái suy sút, hoàn toàn thoát khỏi vận mệnh bên bờ vực phá sản.

Tuy không đuổi kịp mấy câu lạc bộ top đầu, nhưng số lượng học viên vẫn đang không ngừng tăng lên, hiện tại các phòng huấn luyện đều không còn trống.

Cấp dưới của hắn cũng mang vài học viên thiên phú không tồi tới, nhưng toàn bộ đều kém Alpha.

Alpha là học viên xuất sắc nhất mà hắn gặp trong mười mấy năm hành nghề, không ai có thể sánh được với năng lực phản ứng và năng lực học tập đáng sợ của thiếu niên!

Sau khi Bạch Cảnh online, quả nhiên huấn luyện viên Diêu Điền đã chờ cậu ở phòng huấn luyện.

Phòng huấn luyện cao cấp này trở thành phòng huấn luyện riêng của Bạch Cảnh, mặc kệ cậu có ở đây hay không, câu lạc bộ đều sẽ giữ lại cho cậu.

So với giá trị thiếu niên mang tới, đây chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi.

Diêu Điền nhìn thấy nút không gian màu lam đậm trên cổ Bạch Cảnh, vẻ mặt đầy vui mừng: “Alpha, cơ giáp của cậu cải tiến xong rồi?”

Bạch Cảnh gật đầu: “Đúng vậy, huấn luyện viên.”

Diêu Điền: “Vậy hôm nay việc huấn luyện tạm gác lại, trước làm quen với cơ giáp, thuận tiện thử nghiệm thuộc tính một chút.”

Mấy ngày trước khi Alpha tham gia thi đấu cơ giáp, đều dùng cơ giáp cấp 2 bình thường câu lạc bộ cung cấp.

Những cơ giáp này được phân bổ cho các học viên mới dùng, các phương diện tính năng bình thường, hơn nữa không phải cơ giáp thường dùng, Alpha bất hạnh thua hai trận.

Hai trận thi đấu này Diêu Điền cũng xem qua, trên cơ bản Alpha đã vận dụng thuộc tính cơ giáp tới cực hạn, đáng tiếc năng lực đối phương tuy kém một chút nhưng cấp bậc cơ giáp hoàn toàn áp chế, cho nên cuối cùng vẫn là thua.

Nhưng cho dù vậy, thiếu niên vẫn thành công thăng cấp L3 với tỉ lệ thắng đáng sợ là 102 thắng, 2 thua, trở thành ngôi sao mới của cuộc thi cơ giáp trực tuyến lần này, được mệnh danh là ‘Vua tân binh’, vô số người phát cuồng vì cậu!

Các trận có cậu thi đấu đều chật ních, mức độ nổi tiếng của cậu không phân cao thấp với các tuyển thủ nổi tiếng!

Hiện tại, cơ giáp của Alpha đã cải tiến xong, tin rằng cậu sẽ càng tỏa sáng hơn nữa trong tương lai!

Bạch Cảnh còn chưa hoàn toàn quen thuộc với cơ giáp sau khi cải tiến, cho nên Diêu Điền cài đặt chế độ【 cảnh mô phỏng 】 cho cậu luyện tập.

Loại hình thức này rất giống với lần đầu tiên cậu ngồi trong khoang điều khiển của cơ giáp Ngân Quang, xem Cố Nguyên Triều giết các loại dị thú.

Diêu Điền lựa chọn bản đồ【Cảnh sa mạc】cho cậu, cài đặt chế độ【 sơ cấp 】, còn bản thân thì quan sát số liệu từ bên ngoài.

Tốc độ xuất hiện của dị thú chế độ sơ cấp không nhanh, vừa vặn thích hợp để luyện tập, hơn nữa trong cảnh tượng mô phỏng có liệt kê chính xác những thiệt hại, giúp việc phân tích số liệu tốt hơn và kiểm tra hiệu quả cơ giáp sau cải tiến. 

Bạch Cảnh thấy hoa mắt, khi mở mắt ra đã thấy bản thân đang trong sa mạc.

Dây nhỏ tinh thần lực tự động kết nối với mũ giáp cảm ứng, một trận gió cát ập tới, có thể cảm nhận được độ khô và nóng rực của không khí.

Giọng nói của Diêu Điền vang lên từ tai nghe: “Alpha, tập trung tinh thần, 20 giây sau sẽ xuất hiện con dị thú đầu tiên. Bề ngoài có hơi đáng sợ, nhưng dị thú trong hiện thực càng hung tàn hơn, cậu cần phải đánh chết chúng nó!”

Hắn cho rằng đây là lần đầu tiên thiếu niên trải qua cảnh tượng này, cố ý nhắc nhở một chút.

Giọng nói của Bạch Cảnh vẫn rất trầm ổn: “Cảm ơn huấn luyện viên, tôi đã biết.”

Rất nhanh, vùng cát trước mặt cậu bắt đầu dâng lên, có thứ gì đó ở bên trong đang vận sức chờ phát động.

Đột nhiên, một con rết dài hơn 20 mét đột nhiên chui ra từ vùng cát nhô lên, miệng nhọt hoắt.

Đứng thẳng lên có hơn 50 đôi chân hình móc câu hiện ra, còn cao hơn cơ giáp, để lại bóng dài trên mặt đất, gầm thét lao về phía cậu.

Cơ giáp màu lam đậm nhảy lên cao, tay phải rút ra trường đao hợp kim titan bên hông, lưỡi đao lập lòe tỏa ra hàn quang, hung hăng chém vào đầu của nó!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, con rết khổng lồ bị đau, trong miệng phát ra tiếng gào thét bén nhọn, miệng sắc nhọn mở rộng, nó đang hướng thẳng về phía buồng lái của Bạch Cảnh, đồng thời hàm răng ở đầu móc câu phun ra nọc độc, muốn hòa tan đài cơ giáp đáng ghét này!

Thân hình của cơ giáp làm đậm lóe lên, dịch chuyển tức thời tới phía sau con rết, trường đao hợp kim titan phản chiếu ánh sáng trắng lạnh lẽo, hướng về phía ‘túi’ sau đầu chém mạnh!

Máu màu xanh làm phun ra, đầu của rết sa mạc lìa khỏi thân, trước khi chết phần chóp đuôi giơ lên cao, muốn ra một đòn tấn công cuối cùng, nhưng Bạch Cảnh nhanh chóng tránh thoát, không cam lòng ngã xuống đất bỏ mình.

Diêu Điền cũng có được số liệu sau cải tiến của trường đao hợp kim titan, sức bật là 6200, tăng 20% so với trước kia.

Diêu Điền nói qua tai nghe: “Hiệu quả của vũ khí cận chiến không tồi, lực công kích tăng lên rõ rệt, kế tiếp có thể thử nghiệm vũ khí tầm xa.”

Bạch Cảnh: “Đã hiểu.”

Khoảng 30 giây sau, trong sa mạc xuất hiện con dị thú thứ 2 —— một con thằn lằn khổng lồ dài gần 20 mét.

Nó không chủ động tấn công, mà lại trốn phía sau cồn cát, màu da vàng đất cơ hồ hòa hợp thành một thể với hoàn cảnh.

Thấy Bạch Cảnh vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nó đột nhiên vọt ra từ phía sườn cồn cát, tứ chi thô to cực kỳ linh hoạt, tốc độ cực kỳ nhanh.

Khi tới gần cơ giáp màu lam đậm, nó vươn đầu lưỡi đỏ tươi dài hơn 10 mét, chất nhầy bên trên có tính ăn mòn rất mạnh, đủ để khiến vỏ ngoài cơ giáp bị phá hủy không còn!

Hai tay Bạch Cảnh hoạt động nhanh chóng trên bàn điều khiển, cơ giáp trong phút chốc phóng lên cao, kéo dài khoảng cách với con thằn lằn khổng lồ này.

Thằn lằn cũng nhảy lên cao, khoảnh khắc nó rơi xuống mặt đất, hai chùm laser bỗng nhiên bắn ra, khi phóng ra mang theo ánh sáng trắng chói mắt, màng mắt thằn lằn nhanh chóng xoay tròn sau đó nhắm chặt lại, cuối cùng cũng không bao giờ mở ra được nữa.

Chùm laser màu đỏ xuyên thủng từ đầu tới thân, nó chỉ run rẩy một chút rồi bỏ mạng.

Diêu Điền nheo mắt khi chùm sáng bùng nổ trong nháy mắt, lúc mở ra lần nữa vẫn có thể cảm nhận được điểm sáng đen trước mắt.

Đó là di chứng sau khi nhìn thấy ánh sáng cường độ mạnh, có thể thấy được cải tiến này thực sự không tồi.

Con dị thú thứ ba là một con trăn sa mạc khổng lồ.

Dài hơn 30 mét, di chuyển lặng lẽ không một tiếng động, phần đầu hình tam giác khi dựng đứng, cảm giác âm lãnh áp bách khiến người nghẹt thở.

Khi trăn khổng lồ há cái miệng như chậu máu 180 độ đánh úp lại, Bạch Cảnh điều khiển cơ giáp 

nghiêng người tránh đi, đồng thời thiết bị phóng mi ni bắn một cái dính vào phần dưới đầu nó.

Da trăn bóng loáng không thể ngăn cản được chất kết dính, sợi tơ màu bạc như một sợi chỉ trong suốt liên kết trăn khổng lồ và cánh tay cơ giáp, dị thú luôn nhạy bén lại có chút không nhận ra nguy hiểm đang ập tới.

Nó dựng thẳng thân thể bắt giữ cơ giáp màu lam đậm chỉ còn lại một đạo tàn ảnh, điên cuồng vung đuôi, xoay chuyển thân thể——

Khoảnh khắc tiếp theo, không có gì bất ngờ, trăn khổng lồ dài hơn 30 mét bị cắt thành vô số mảnh, cảnh tượng máu me kia khiến Diêu Điền ở bên ngoài phải hơi dời tầm mắt đi.

Quan trọng hơn là, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?!

Hắn cho rằng Alpha chỉ đang thử nghiệm tầm bắn của vũ khí tầm xa, không ngờ lại xuất hiện một màn đáng sợ như vậy.

Huấn luyện viên Diêu Điền xem lại video ghi hình, cuối cùng đã nhận ra sợi tơ màu bạc dường như vô hình kia.

Trong lòng lập tức kích động không thôi, đây tuyệt đối là một chiêu đầy bất ngờ!

Khi đối chiến có thể dùng làm vũ khí bí mật!

Hắn đang mặc sức tưởng tượng ra cảnh Alpha khiến mọi người khiếp sợ trong cuộc thi cơ giáp trực tuyến, nhất định sẽ khiến đối thủ không kịp trở tay!

Bạch Cảnh rất nhanh liền hoàn thành huấn luyện sơ cấp, hệ thống cho điểm là 100.

Tiếp tục thông qua huấn luyện trung cấp, Bạch Cảnh cơ bản đã quen với cơ giáp màu lam đậm sau cải tiến, hơn nữa còn đối chiến mấy trận với Diêu Điền.

Qua mấy trận, hai người có thắng có thua, đương nhiên tổng thể vẫn là Diêu Điền thắng nhiều hơn.

Nhưng trải qua hơn trăm lần đối chiến, Bạch Cảnh đãtích lũy được rất nhiều kinh nghiệm, thậm chí cậu có thể tổng kết ra quy luật ra chiêu của huấn luyện trong mấy trận chiến này, từ đó đưa ra dự đoán.

Còn vũ khí tàng hình hiếm thấy như sợi nano lại càng tăng tỉ lệ chiến thắng cho cậu, cho dù Diêu Điền đã cố gắng cẩn thận, nhưng vẫn có mấy lần bị cuốn lấy, đánh mất khả năng di chuyển.

Diêu Điền lại một lần khiếp sợ về khả năng quan sát và phán đoán của Alpha, chỉ sợ không lâu sau, đối phương sẽ vượt qua hắn.

Huấn luyện liên tục tới 7 giờ tối, Bạch Cảnh mới offline.

Xem video huấn luyện của Cố Nguyên Triều một lát, sau đó cậu đi vào phòng bếp.

Giữa trưa, Cố Nguyên Triều đã nhắn tin nói 8 giờ tối sẽ về, bọn họ còn có thể cùng nhau ăn tối.

Nếu bữa sáng là đối phương làm, như vậy bữa tối để cậu làm đi.

===========

Tác giả có lời muốn nói: 

Bạch Cảnh: Làm thế nào để hái đóa hoa này đây?

Cố thiếu: A Cảnh em muốn hái thế nào cũng được( tự động nằm xuống )

THẦN CẤP ĐỔ THẠCH SƯ – CHƯƠNG 57

Edit: Bilun

Khi Bạch Cảnh và Cố Nguyên Triều cưỡi tàu vũ trụ rời đi đã là buổi tối, dựa theo thời gian, sáng ngày hôm sau họ có thể về tới tinh cầu Bỉ Lân.

Trải qua 6 tiếng đồng hồ liên tục lựa chọn mao liêu cùng với 1 tiếng giải thạch, thần sắc Bạch Cảnh có chút mỏi mệt, nhưng biểu hiện của Ứng Văn Phong trước khi chết khiến cậu có chút bận tâm.

Bởi vì đứng gần, nên Bạch Cảnh nhận thấy ánh mắt hoảng sợ của đối phương khi tự đâm vào cổ họng mình, chứng tỏ bản thân Ứng Văn Phong cũng rất khiếp sợ đối với hành động này của bản thân, bởi vậy có thể thấy đối phương cũng không muốn tự sát.

Muốn giết chết cậu là thật.

Hơn nữa, khi đối chuyển hướng dao găm từ ngực cậu sang cổ họng mình, rõ ràng cánh tay vô cùng cứng đờ, hoàn toàn không có độ uốn, điều này không hợp lẽ thường.

Đã từng trải qua mạt thế, Bạch Cảnh hết sức mẫn cảm với cơ thể và động tác của con người khi chiến đấu, Ứng Văn Phong tự đâm bản thân là bị thứ gì đó điều khiển.

Cậu hơi nhíu mày, nhưng lực cảm giác của cậu cũng không cảm nhận được xung quanh có người.

Chẳng lẽ ở chỗ xa?

Rốt cuộc thứ gì có thể điều khiển một người sống?

Cố Nguyên Triều tiến lên nhẹ giọng nói: “A Cảnh, đừng nghĩ, tôi sẽ điều tra rõ ràng, đi tới cabin ngủ đông ngủ một lát đi.”

Bạch Cảnh gật đầu: “Được.”

Đúng là cậu có chút không chịu đựng nổi.

Nhìn Bạch Cảnh tiến vào cabin ngủ đông nghỉ ngơi, đôi mắt Cố Nguyên Triều lập tức trở nên lạnh lùng, lập tức gọi video đi.

Giọng nói của người đàn ông giống như kết băng: “Điều tra Ứng Văn Phong như thế nào rồi?”

Kiều An phía đối diện sắc mặt nghiêm nghị: “Báo cáo Cố thiếu, theo điều tra mấy ngày nay, quan hệ của Ứng Văn Phong và các đại thế gia vô cùng phức tạp.

Bởi vì thiên phú tinh thần lực là cấp S, ông ta đã từng được nhà họ Đỗ giúp đỡ, và được gia chủ nhà họ Đỗ —— cũng chính là đổ thạch sư Đỗ Phong cấp 7 tự mình dạy dỗ khoảng nửa năm.

Từ sau khi thăng cấp đổ thạch sư cấp 6, ông ta từng lần lượt làm thuê cho Nguyên thị và Lôi thị, tiến hành phân loại phỉ thúy nguyên thạch, cũng được Lôi thị mang tới các phòng đấu giá lớn nhỏ để đưa ra gợi ý.”

Năm gia tộc lớn ở tinh cầu Thủ Đô, hoặc là có thể nói năm gia tộc lớn ở đế quốc, lần lượt là Cố thị, Đỗ thị, Đường thị, Nguyên thị, Lôi thị.

Ngoài Đường thị tập trung vào chế tạo cơ giáp, rất ít liên quan tới phỉ thúy nguyên thạch ra, bốn gia tộc lớn khác đều có quặng nguyên thạch và sản nghiệp liên quan của riêng của mình.

Dù sao chi phí khai thác quặng nguyên thạch không cao, lợi nhuận lại cực cao, từ khu vực khai thác mở tới đổ thạch, lại tới lúc giải ra phỉ thúy, cùng với lấy ra dịch năng lượng, dịch gien, tổ chức hội đấu giá v.v, hình thành toàn bộ chuỗi lợi ích.

Không ai không muốn chia một bát canh trong đó, huống chi là năm gia tộc lớn quyền cao chức trọng ở đế đô.

Ứng Văn Phong là đổ thạch sư cao cấp hiếm có của đế quốc, đều có liên hệ nhất định với ba gia tộc lớn, cũng không có gì kỳ lạ.

Nhưng, ba gia tộc lớn này đều có quan hệ cạnh tranh nhất định với Cố thị, người sau lưng là ai còn phải điều tra thêm.

Cố Nguyên Triều nhíu mày: “Vậy quang não của ông ta đâu, một tuần gần đây liên hệ với ai nhiều nhất?”

Kiều An trả lời: “Đã cho trung tâm tin tức điều tra số liệu quang não của Ứng Văn Phong.

Nhưng mà….quang não của ông ta từng cải tạo, bên trong trang bị hệ thống làm sạch dữ liệu tức thời và hệ thống phản trinh sát, tin nhắn gửi đi sẽ lập tức bị tiêu hủy.

Chúng tôi đang nỗ lực để khôi phục, nhưng thời gian thì ——”

Cố Nguyên Triều trầm giọng nói: “Tôi hiểu rồi.”

Tiêu hủy số liệu khác với làm sạch, số liệu bị tiêu hủy rất khó khôi phục lại, chỉ sợ một hai năm cũng không khôi phục được.

Kiều An: “Cố thiếu, có thể là nhà họ Đỗ không? Dù sao nhà họ Đỗ giúp đỡ Ứng Văn Phong, Đỗ Phong lại tự mình dạy dỗ ông ta trong thời gian dài, quan hệ chặt chẽ nhất. Hơn nữa ngài vẫn luôn không muốn liên hôn với nhà họ Đỗ, rất có thể bọn họ ác ý trả thù.”

Cố Nguyên Triều trầm ngâm: “Không loại trừ khả năng này.”

Nhưng hắn từng tiếp xúc với Đỗ Phong, hành vi tiểu nhân như vậy không giống tác phong của ông ta.

“Người nhàỨng Văn Phong đâu, ở nơi nào?”

Kiều An trầm mặc một giây mới nói: “Người nhà của ông ta hôm nay cưỡi tàu vũ trụ tới tinh cầu Hoang Nham gặp tai nạn, toàn bộ tàu vũ trụ khi bay được một nửa thì bị nổ tung, hơn 100 hành khách không ai sống sót. Người phụ trách theo dõi của chúng ta cũng hi sinh, trước khi chết cũng không có bất cứ tin tức nào.”

Khóe môi Cố Nguyên Triều hơi mím: “Trấn an tốt người nhà bọn họ, trợ cấp nhiều tiền cho bọn họ một chút.”

Thủ đoạn thế gia sau lưng Ứng Văn Phong quá mức âm ngoan, đến chỗ này, trên cơ bản tất cả manh mối đều bị hủy.

Ngón tay khớp xương rõ ràng lần lượt viết từng nét lên mặt bàn, Đỗ thị, Lôi thị, Nguyên thị, rốt cuộc là ai?

Cố Nguyên Triều nghĩ tới khi Ứng Văn Phong chết, trong mắt tràn ngập khiếp sợ cùng hoài nghi.

Có người khống chế ông ta.

Có khả năng là khống chế bằng thuốc chăng?

Tình hình lúc ấy hỗn loạn, người duy nhất tiếp xúc với Ứng Văn Phong chính là phó chủ tịch Tịch Bân, thời gian tiếp xúc làlúc tháo huy hiệu bạc trên ngực ông ta.

Khống chế bằng thuốc.

Ngón tay Cố Nguyên Triều nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, trong đầu nhớ lại hình ảnh lúc đó.

Hắn có thể khẳng định, khi Ứng Văn Phong hướng dao găm về phía Bạch Cảnh là đầu óc tỉnh táo, chỉ có khi hướng về phía mình mới trở nên hoảng sợ.

Nếu thuốc có thời gian phát tác nhất định, vậy khi bị khống chế, vẻ mặt của ông ta không phải là hoảng sợ, mà là tê dại hoảng hốt mới đúng.

Ít nhất từ vẻ mặt, ý thức của đối phương từ đầu tới cuối đều tỉnh táo, chỉ là không thể điều khiển thân thể của mình mà thôi.

Có lẽ không phải thuốc khống chế.

Cố Nguyên Triều loại bỏ khả năng này trong đầu.

Còn rốt cuộc là cái gì khống chế Ứng Văn Phong, trong thi thể của ông ta có lẽ sẽ có đáp án.

Mà thi thể của Ứng Văn Phong bị người của Hiệp hội đổ thạch mang đi.

Cố Nguyên Triều gọi video cho chủ tịch Hiệp hội đổ thạch.

Chủ tịch Hiệp hội đổ thạch hiển nhiên cũng biết việc Ứng Văn Phong tự sát, vẻ mặt ông ở màn hình đối diện tỏ ra ngưng trọng.

Cố Nguyên Triều trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Chủ tịch, Ứng Văn Phong rất có khả năng là bị người khống chế mới tự sát. Tôi cho rằng khả năng khống chế bằng thuốc ít xảy ra, ngài cảm thấy còn khả năng nào khác không?”

Sắc mặt chủ tịch Hiệp hội đổ thạch buồn bã: “Có thể là tinh thần lực khống chế.”

Người cực kỳ thành tạo trong việc sử dụng tinh thần lực, có thể bằng tinh thần lực cao hơn khống chế tinh thần lực thấp hơn trong thời gian ngắn.

Tinh thần lực của Ứng Văn Phong là cấp S, chỉ có người có cấp bậc cao hơn ông ta mới có thể khống chế ông ta, hoặc là hai người đều là cấp S liên hợp khống chế.

Dù thế nào, trong ba đổ thạch sư cao cấp ông phái đi, ít nhất có một người là nội gián.

Để đảm bảo tính công bằng tuyệt đối của trận chiến điểm đổ thạch, người ông cử đi lần này đều là thân tín được ông bồi dưỡng, không ngờ vẫn bị thế gia xâm nhập vào.

Về sau Hiệp hội đổ thạch thật sự còn có thể tự lo thân mình, trở thành tổ chức độc lập với các thế gia sao?

Nghĩ đến đây, khuôn mặt của chủ tịch lập tức già đi rất nhiều.

Cố Nguyên Triều ánh mắt lạnh lẽo: “Nếu ngài đoán được là tinh thần lực khống chế, như vậy trong lòng đã có đáp án rồi đúng không?”

Chủ tịch Hiệp hội đổ thạch nhẹ nhàng lắc đầu: “Còn chưa xác định được. Phó chủ tịch Tịch Bân và đổ thạch sư cấp 6 Lộ Nguyên đều có tinh thần lực là 2S, Nghiêm Ký là cấp S. Nhưng khống chế tinh thần lực không thể chỉ dựa vào cấp bậc để phán đoán, mà còn dựa vào độ chính xác và thuần thục vận dụng tinh thần lực nữa.”

Ông khẽ thở dài: “Đợi thi thể ỨngVăn Phong được mang về, tôi sẽ tự mình kiểm tra, hi vọng có thể tìm được một ít manh mối.”

Cố Nguyên Triều thanh âm lạnh lùng trịnh trọng: “Vậy liền phiền chủ tịch, có tin tức hi vọng mau chóng báo cho tôi.”

Trong mắt chủ tịch Hiệp hội đổ thạch cũng xẹt qua một tia sáng lạnh: “Tôi cũng phải nhìn xem, rốt cuộc là ai phản bội Hiệp hội đổ thạch.”

Cuộc gọi kết thúc, Cố Nguyên Triều giơ tay gửi tin nhắn cho Kiều An.

【Đi tra quan hệ của Tịch Bân, Lộ Nguyên, Nghiêm Ký với các thế gia một chút, trọng điểm đặt trên người Tịch Bân.】

Dù sao người này tiếp xúc với ỨngVăn Phong nhiều nhất, hơn nữa tinh thần lực cũng là 2S.

【 Kiều An: Vâng, Cố thiếu! 】

***

Khi Bạch Cảnh tỉnh dậy từ cabin ngủ đông, tàu vũ trụ đã dừng ở trạm không gian tinh cầu Bỉ Lân.

Vừa mới từ xe huyền phù về đến nhà, đã nghe thấy quang não vang lên một tiếng ‘bíp’, số liệu cơ bản thay đổi:

ID:1053166247

Tên họ: Bạch Cảnh

Giới tính: Nam

Tuổi: 18 tuổi

Thân phận: Công dân đế quốc Ngân Hà 

Cấp bậc gen: Cấp C

Cấp bậc thể năng: Cấp A

Cấp bậc tinh thần lực: Cấp S 

【Danh hiệu kỹ năng: Đổ thạch sư cấp 4】

[ Điểm tích lũy: 242]

[Tỉ lệ đổ trướng: 34.48%]

Từ đổ thạch sư cấp 2 tăng lên hai cấp, trực tiếp thăng cấp thành đổ thạch sư cấp 4!

Tất cả điểm của ỨngVăn Phong là 170 điểm, cộng thêm 50 điểm Hiệp hội đổ thạch khen thưởng, cùng với điểm Bạch Cảnh tự mình tích cóp được, khoảng 242 điểm.

Mà đổ thạch sư cấp 7 cần 200 điểm trở lên.

Nói cách khác, chỉ cần tỉ lệ đổ trướng đạt tới ở 60%, là cậu có thể thăng cấp thành đổ thạch sư cấp 7!

Đôi mắt màu trà của Bạch Cảnh xẹt qua ý cười, đối với cậu mà nói tăng lên tỉ lệ đổ trướng cũng không khó.

Sau khi báo danh đổ thạch chiến như bình thường, cậu tiến vào phòng, lấy khối phỉ thúy màu đen còn chưa giải xong kia ra.

Thi đấu điểm đổ thạch lần này là Ứng Văn Phong đưa ra, dựa theo quy định, ông ta cần phải nộp 5 triệu tinh tệ để ký quỹ làm chi phí cho cuộc thi đấu lần này.

Cho nên mao liêu hai người lựa chọn, cùng với tất cả phỉ thúy giải ra, đều thuộc về hai bên tham gia thi đấu đổ thạch.

Ngoài khối mao liêu da cát đỏ đổ sụp kia, toàn bộ phỉ thúy còn lại được Bạch Cảnh giữ trong nút không gian.

Phỉ thúy đỉnh cấp giá 170 triệu tinh tệ, đúng là khiến người ngo ngoe rục rịch.

Nhưng khi thấy thiếu tướng đế quốc ở bên cạnh Cố Vân, không ai dám có bất cứ tâm tư gì.

Cục đá màu đen lớn bằng nắm tay đã bị gọt vỏ ngoài, lộ ra phần lớn mặt cắt phỉ thúy, chỉ còn lại những phần góc cạnh.

Bạch Cảnh dùng đá mài mài một chút, tốn hơn 40 phút mới hoàn toàn giải xong nó.

Dây nhỏ tinh thần lực màu trắng từ trong người vươn ra, quấn quanh phỉ thúy màu đen vài vòng, cuối cùng dùng mũi nhọn chọc chọc mặt ngoài phỉ thúy, cuối cùng cũng không dám tiếp tục xâm nhập, tủi thân lùi về.

Bạch Cảnh niêm phong khối phỉ thúy màu đen này vào trong hộp màu bạc như bình thường, để vào nút không gian.

Cảm nhận được cảm xúc bất mãn truyền tới của tinh thần lực, Bạch Cảnh thoáng trấn an, bắt đầu chiết xuất khối phỉ thúy băng chủng và thủy tinh chủng dương lục nặng mười mấy kg kia.

Những hộp dịch năng lượng màu xanh biết trong veo được lấy ra, dây nhỏ tinh thần lực dưới sự cho phép của chủ nhân, đưa đầu dây màu trắng vào trong,’ừng ực ừng ực’ uống đến no.

Mỗi khi tinh thần lực sắp cạn kiệt, liền thò đầu dây vào trong hộp màu bạc bổ sung năng lượng.

Qua vài lần, cuối cùng tới cực hạn, tinh thần lực thỏa mãn ợ một cái, dùng đầu dây cọ cọ đầu ngón tay Bạch Cảnh, lùi về trong cơ thể cậu.

Hô, chủ nhân đúng là quá nhiệt tình!

Nhưng hiện tại nó còn thực nhỏ yếu, những năng lượng này cần phải tiêu hoa một phen mới được.

Rạng sáng, khi Cố Nguyên Triều trở về, không hề bất ngờ nhìn thấy trên bàn bày đầy hộp năng lượng.

Ngoài ra, còn có phỉ thúy nhu chủng bạch đế thanh và thủy tinh chủng đào hoa xuân đỉnh cấp đổ ra trong trận chiến điểm đổ thạch lần này.

Cố Nguyên Triều cẩn thận bỏ hộp năng lượng và hai khối phỉ thúy vào nút không gian.

Xem ra buổi đấu giá tiếp theo sẽ được tổ chức sớm.

Lần này thời gian quảng bá cũng đầy đủ, phỉ thúy áp trục cũng đủ hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Cực phẩm phí thúy trăm năm khó gặp hiển nhiên không thể để ở nhà đấu giá chi nhánh tinh cầu Bỉ Lân để đấu giá được, phải đặt ở nhà đấu giá tại nhà đấu giá trụ sở ở tinh cầu Thủ Đô mới có thể phát huy ra giá trị của nó.

Đang suy nghĩ, quang não của hắn vang lên tiếng báo có cuộc gọi video tới.

Cố Nguyên Triều thông báo trên quang não, sắc mặt hơi thay đổi, nhanh chóng trở về phòng mở thiết bị cách âm.

“Cha.”

Trong video hiện lên gương mặt của một người đàn ông trưởng thành đẹp trai, thoạt nhìn chỉ hơn 30 tuổi, nhưng kỳ thực đối phương đã hơn 50 tuổi.

Dung mạo của ông giống như một bản sao của Cố Nguyên Triều, chỉ là ông trong trưởng thành hơn, thêm nhiều dáng vẻ từng trải, có vẻ cực kỳ uy nghiêm.

Ông chính là gia chủ đương nhiệm của Cố thị – Cố Cẩn Châu.

Gia chủ Cố thị: “Thân là người thừa kế của Cố thị, con làm rất tốt. Vị đổ thạch sư Bạch Cảnh kia, con nhất định phải lôi kéo được cậu ta, có lẽ cậu ta có thể thay thế được chú Cố Lưu Bạch của con, khiến Cố thị trong giới đổ thạch mãi mãi không suy!”

Thân là gia chủ nhà họ Cố, đương nhiên ông biết rất rõ tất cả các chi nhánh của nhà họ Cố, bằng thế lực của Cố thị, muốn biết bối cảnh của một người cũng không khó.

Cố Nguyên Triều theo bản năng nhíu mày, có lẽ vừa mới bắt đầu điều hắn coi trọng là thiên phú và vận khí của đối phương trong phương diện đổ thạch, nhưng hiện tại——

Nương theo danh nghĩa Bạch Cảnh đổ ra thủy tinh chủng đào hoa xuân đỉnh cấp, hắn định trực tiếp ngả bài: “Cha, có chuyện con muốn nhấn mạnh lần nữa: Con tuyệt đối sẽ không liên hôn với Đỗ Tĩnh Nhã của Cố thị. Lần này không phải là lấy cớ, bởi vì con đã có người thích.”

Gia chủ Cố thị trầm mặt một vài giây: “Chính là đổ thạch sư Bạch Cảnh kia?”

Cố Nguyên Triều: “Đúng vậy.”

Sắc mặt gia chủ Cố thị hơitrầm xuống: “Cha thừa nhận thiên phú của cậu ta rất cao, mặt mũi cũng không tồi. Nhưng, liên hôn với Đỗ thị là sự kết hợp lợi ích của hai gia tộc lớn đế quốc, không phải trò chơi yêu đương trẻ con!”

Cố Nguyên Triều không chút nhượng bộ: “Con bảo đảm sẽ dùng cách khác để thúc đẩy hợp tác lợi ích của hai gia tộc, không cần dùng cách liên hôn này.”

Gia chủ Cố thị tạm dừng một lát mới lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ lời con nói.”

Video chấm dứt, bên môi Cố Nguyên Triều hiện ra ý cười, hiện tại, cuối cùng hắn cũng có tư cách quang minh chính đại theo đuổi Bạch Cảnh.

Hắn biết, sở dĩ cha thỏa hiệp nhanh như vậy, nguyên nhân rất lớn là vì thiên phú đổ thạch của thiếu niên.

Nếu không, chỉ sợ sẽ có rất nhiều khúc chiết.

***

Khi Bạch Cảnh tỉnh dậy, vươn người một cái, ừm, vẫn là giường nhà mình thoải mái nhất.

Đang rửa mặt, hình như cậu nghe thấy tiếng lách cách lang cang từ bên ngoài truyền tới.

Nghe tiếng, hình như ở…..phòng bếp?

Phòng cách âm rất tốt, có thể khiến cậu nghe thấy, chắc hẳn tiếng động rất lớn.

Bạch Cảnh lau sạch bọt trên mặt, mở cửa đi về phía phòng bếp, khi nhìn thấy hình ảnh trước mặt không khỏi sửng sốt.

Người đàn ông cao lớn đeo tạp dề màu hồng nhạt, đang quay lưng về phía Bạch Cảnhlàm bữa sáng.

Cỡ tạp dề bình thường mặc trên người đàn ông cao khoảng 1m9 có hơi nhỏ, vải bị kéo căng ra, lộ ra đường cong cơ bắp rắn chắc, hình ảnh kia nhìn rất không phù hợp, có chút buồn cười.

“Cố Nguyên Triều?” Bạch Cảnh nghi hoặc gọi một tiếng.

Sao hôm nay hắn lại ở nhà?

Nghe được giọng nói trong veo, thân thểCố Nguyên Triều cứng đờ, thiếu chút nữa làm rơi món trứng khó khăn lắm mới chiên được xuống đất.

Người máy giúp việc nhà Alpha 01 lập tức hỗ trợ sắp xếp lại bộ đồ ăn, lộc cộc đem bữa sáng mang tới bàn ăn trong phòng khách.

“Ừm, tôi làm thử một chút.”

Cố Nguyên Triều vừa thô bạo cởi tạp dề trên người ra, vừa không dấu vết dịch máy xử lý rác dưới chân đi chỗ khác.

Lần đầu tiên xuống bếp, khó tránh khỏi lãng phí một ít nguyên liệu nấu ăn, nhưng sử dụng công nghệ phân hủy sinh học có thể làm chất dinh dưỡng cho cây trồng tự nhiên.

“Xoạt một tiếng, tạp dề đáng thương không thắng được lực tay của thiếu tướng đế quốc, đột nhiên bị rách một vết thật dài.

“Ha ha ha ——”

Nhìn vẻ mặt cứng đờ không biết làm sao của người đàn ông, Bạch Cảnh không nhịn được cười ra tiếng, Cố Nguyên Triều như vậy khiến cậu cảm thấy có chút đáng yêu.

“A Cảnh, em đừng cười.”

Cố Nguyên Triều ‘ thẹn quá thành giận ‘ xé tạp dề thành hai, đi tới trước mặt thiếu niên đang cười híp mắt, đột nhiên cúi đầu hôn lên môi cậu.

Đôi mắt màu trà xinh đẹp của Bạch Cảnh hơi trợn to, nụ hôn của đối phương vừa mãnh liệt vừa kiếm chế, dường như chỉ cần thiêu niên đẩy nhẹ, liền có thể khiến hắn dừng lại.

Ngón tay trắng nõn thon dài vươn ra từ bên cạnh, không đẩy đối phương ra như hắn nghĩ, mà lại túm chặt cổ áo bất ngờ kéo xuống——

Cơ thểCố Nguyên Triều lập tức căng thẳng, hai tay như kìm sắt siết chặt vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, hôn thật sâu.

Hô hấp nóng rực đan xen vào nhau, môi răng quấn quýt, không khí đường như sắp bốc cháy.

Alpha 01 đã dọn xong cơm lộc cộc chạy tới, dùng cánh tay máy tròn vo che kín đôi mắt điện tử của mình.

Hu hu, chủ nhân, cơm sáng sắp nguội rồi!

Sau một lát, Cố Nguyên Triều dùng hết tự chủ toàn thân mới buông thiếu niên trong lòng ngực ra.

Đối phương nhẹ nhàng thở hổn hển, cánh môi non mềm nhiễm một lớp nước nhàn nhạt , cực kỳ mê người, khiến ánh mắt hắn lại thêm thâm trầm.

“A Cảnh em ăn cơm trước, tôi đi tắm rửa một cái.” Cố Nguyên Triều nói giọng khàn khàn.

“…… Ừm, được.”

Mặt Bạch Cảnh hơi ửng đỏ, vừa rồi hai người tiếp xúc rất gần, tự nhiên cậu có thể cảm nhận được phản ứng mãnh liệt của đối phương.

Khụ khụ, thật không hổ thân thể cấp 3S, nơi đó cũng, không giống bình thường.

Bạch Cảnh cắn một miếng trứng chiên, hương vị cũng tạm, chỉ là hơi mặn một chút.

Xem ra tay nghề bếp núc của Cố Nguyên Triều không phải quá kém.

Nếu cậu biết Cố thiếu chuyên môn gọi video thỉnh giáo đầu bếp của Nhà ăn đế quốc Hoa hồng, xem mười mấy lần mới học được, có lẽ sẽ có đánh giá khác.

Sau khi ăn sáng xong, Bạch Cảnh nhận được tin nhắn của Y Lan.

【 Y Lan: Cơ giáp Trường Không của ngài đã cải tạo xong, xin hỏi buổi chiều ngài có thời gian tới lấy không?】

Bạch Cảnh đương nhiên là có thời gian.

Cậu lập tức trả lời Y Lan, sẽ tới vào lúc 3 giờ chiều.

Khi Cố Nguyên Triều từ phòng tắm đi ra, Bạch Cảnh đã sớm ăn sáng xong.

Nhưng cậu không về phòng, mà vẫn ngồi tại chỗ chờ, khi nhìn thấy Cố Nguyên Triều, bên môi lộ ra một nụ cười xán lạn.

 Người đàn ông cũng nở nụ cười theo, khi đi ngang qua thiếu niên, cậu cảm thấy một luồng lạnh lẽo tràn vào cơ thể, khiến cậu cảm thấy gần như đông cứng.

Cái này, hơi quá mức rồi nhỉ?

Bạch Cảnh mở to đôi mắt màu trà xinh đẹp, không chớp mắt nhìn đối phương, thậm chí hoài nghi thân thể đối phương có vì vậy mà đông cứng hay không.

Đặc biệt là……

“A Cảnh, đừng nhìn tôi như vậy.”

Cố Nguyên Triều nhanh chóng ăn xong bữa sáng, không thể nhịn nổi dùng bàn tay to hơi lạnh che đi đôi mắt trong trẻo kia, giọng nói khàn khàn gợi cảm.

Còn tiếp tục như vậy, hắn lại phải đi tắm nước lạnh.

Tuy thể chất cơ thể mạnh mẽ, nhưng nếu vẫn luôn như vậy,cũng sẽ rất khó chịu.

“Được rồi.”

Bạch Cảnh chớp mắt, hàng mi mảnh dài giống như cây quạt xẹt qua lòng bàn tay Cố Nguyên Triều, khiến tim hắn run lên, nhanh chóng rút tay về.

Cố Nguyên Triều đột nhiên đứng lên: “Tôi đi Cố thị một chuyến, buổi tối sẽ vè sớm, cùng em điều khiển cơ giáp.”

Giọng nói trong veo dễ nghe của thiếu niên truyền tới từ phía sau, mang theo chút kích động: “Được, tôi chờ anh về.”

Lần này cậu không muốn cùng điều khiển Ngân Quang với Cố Nguyên Triều, cậu muốn thử đối chiến cơ giáp với đối phương bằng —— cơ giáp sau cải tạo.

======

Tiểu kịch trường 1:

Cố thiếu: Ngao, cuối cùng cũng hôn được ><

Còn muốn nhiều hơn QAQ

Bạch Cảnh: Khụ, thân thể cấp 3S quả nhiên thực hoàn hảo.

Tiểu kịch trường 2:

Đường thị: Gia tộc Đường thị chuyên về cơ giáp, không có không gian cạnh tranh với Cố thị, người sau màn không phải ta.

Đỗ thị: Tuy Đỗ thị cũng dạy dỗ Ứng Văn Phong, nhưng gia phong của nhà họ Đỗ chính trực, sẽ không làm cái việc tiểu nhân này, người sau màn không phải là ta.

Lôi thị: Lôi thị và Ứng Văn Phong chỉ là quan hệ công việc, người sau màn không phải ta.

Nguyên thị: Nguyên thị và Ứng Văn Phong cũng chỉ có quan hệ công việc, người sau màn không phải ta.

THẦN CẤP ĐỔ THẠCH SƯ – ĐÀN U TRÚC MỘNG

Chương 56

Edit: Bilun

Nhìn thấy Ứng Văn Phong vì mài ra một chút mặt cắt phù dung chủng mà mừng rỡ như điên, Bạch Cảnh hơi nhướng mày.

Đáng tiếc, hi vọng của ông ta chắc chắn sẽ thất bại.

Hiện tại trong xe mua sắm chỉ còn hai khối mao liêu, một khối trong đó là mao liêu vỏ ngoài da voi có rạn nứt, một khối khác là da cát đỏ tùy tay nhặt, cũng chính là khối mao liêu chắc chắn đổ sụp.

Bạch Cảnh nghĩ một lát, lấy khối mao liêu vỏ da voi kia ra, đặt lên máy giải thạch.

Để cho trận chiến điểm đổ thạch này dừng ở đây đi.

Khối vỏ da voi này không lớn, nhỏ hơn quả bóng đá, tròn vo, màu xám trắng.

Vỏ nhìn có vẻ rất thô ráp, nhưng thực tế lại rất trơn nhẵn, vỏ ngoài giống như da voi che kín hoa văn.

Có một dải mãng đái màu xám trắng quấn quanh phần giữa mao liêu, xung quanh còn có mấy đốm trứng muối màu xanh lục, trong đám đầu thừa đuôi thẹo xem như biểu hiện rất tốt.

Nhưng dưới phần mãng đái có một vết nứt hình chữ thập (+) lớn cắt đứt toàn bộ mãng đái, tình huống này tương đương với cắt đứt lục bên trong, dễ tạo thành hiện tượng không liền mạch.

Hơn nữa vết nứt chữ thập lớn thuộc loại nứt lớn, trừ khi là hình thành hậu thiên, nếu không rất dễ thương tổn đến thịt ngọc.

Nhìn khối mao liêu có vết nứt trong tay Bạch Cảnh, lại nhìn cửa sổ đã mài ra phù dung chủng của Ứng Văn Phong, trái tim các fan như bị thắt lại.

Kém hơn 1 triệu tinh tệ, còn chưa tới mức bảo đảm chắc chắn thắng lợi.

Nếu khối phù dung chủng kia lớn, rất có khả năng sẽ bị lật xe!

Người đặt cho Ứng Văn Phong thì thở dài nhẹ nhõm một hơi, bằng khối phỉ thúy phù dung chủng này, bọn họ còn có hi vọng chiến thắng rất lớn!

Bạch Cảnh lại lần nữa dùng lực cảm giác dò xét phân bố của phỉ thúy trong mao liêu, mới dùng đá mài bắt đầu mài dọc theo phần giao nhau của vết nứt hình chữ thập và mãng đái.

Động tác của cậu lần này cẩn thận hơn trước kia rất nhiều, đôi mắt màu trà cực kỳ chăm chú nhin bộ phận hình thành vết nứt, thỉnh thoảng điều chỉnh góc độ, để tránh thương tổn đến thịt ngọc.

【Động tác giải thạch của Vân Thần lần này rất cẩn thận.】

【đúng vậy, không quá giống phong cách của cậu ấy.】

【Các chị em, tôi có một suy nghĩ táo bạo ——】

【làm sao, Cố Vân còn có thể giải ra một khối thủy tinh chủng đế vương lục nữa sao?】

【 không chừng là nhìn thấy phỉ thúy phù dung chủng sợ mình thua, kéo dài thời gian thôi.】

【 ha ha, mặt lầu trên còn chưa bị đánh sưng à?】

【 kéo dài thời gian? Có tin lát nữa thua đến mày phải gọi cha ơi không.】

Bởi vì Ứng Văn Phong giống như phát điên liều mạng mài đá, rất nhanh liền mài ra cửa sổ lớn bằng nắm tay trẻ con.

Đổ chút nước lên, màu xanh lục xanh biếc pha chút xanh hơi vàng giống như những chiếc lá non của cây hoàng dương vào đầu mùa xuân, được ngâm vào một chất mềm và ẩm ướt như hoa phù dung, có vẻ phá lệ sáng người trong suốt, vô cùng khả quan.

【là phù dung chủng hoàng dương lục!】

【Ứng Văn Phong đổ trướng ba khối, lần này không chừng có thể thắng lại.】

【1.5 triệu tinh tệ, chỉ cần giải ra 2 kg trở lên là đủ rồi!】

【Nhìn kích cỡ khối mao liêu này, phỉ thúy chắc chắn không nhỏ.】

Ứng Văn Phong lựa chọn khối mao liêu vỏ dương mai này, lớn tầm hai quả bóng rổ nằm ngang, nặng bốn năm chục kg.

Mặt ngoài hạt cát đỏ sậm như dương mại, hạt cát đồng đều, nhưng vỏ hơi thô ráp.

Trứng muối ở phía trên không phải dạng sọc hoặc dạng đốm hay gặp, mà là trứng muối như một miếng cao dán ở trên mao liêu.

Nhìn tên đoán nghĩa, trứng muối màu xanh lục như một miếng cao dán ở bên trên mao liêu, hơn nữa phạm vi bao trùm rất lớn.

Đây là một khối mao liêu có tỉ lệ đổ trướng rất lớn, nhưng quan trọng nhất là phải xem độ nông sâu của trứng muối.

Nếu chỉ là ngoài vỏ, như vậy chứng tỏ lục không ăn vào.

Trong một đống đầu thừa đuôi thẹo muốn chọn được mao liêu có các phương diện đều hoàn mỹ, quả thực khó như lên trời.

Biểu hiện tốt như khối da cát muối trắng cũng chỉ có một khối mà thôi.

Bạch Cảnh chọn khối mao liêu da cát nước mài mòn, tuy giải ra phỉ thúy nhu chủng bạch đế thanh, nhưng nền mao liêu có một tảng nấm sống lớn.

Mà khi giải khối mao liêu da voi này, vết nứt chữ thập cắt đứt chính giữa mãng đái, đều không tính là biểu hiện tốt, thậm chí có thể nói là biểu hiện kém.

Ứng Văn Phong cũng vậy.

Khối mao liêu vỏ dương mai này kích cỡ tạm được, nền cũng không tồi, bên trên còn có trứng muối cao dán có tỉ lệ đổ trướng rất cao, có thể nói là nguyên liệu cực tốt.

Nhưng nếu là nguyên liệu tốt, thì quặng mỏ số 5 sao có thể vứt đi chứ?

Khuyết điểm là màu sắc trứng muối cao dán trên khối mao liêu này rất nhạt, như thể chúng phân bố trên bề mặt, khiến người nghi ngờ rốt cục lục có ăn vào trong phỉ thúy hay không.

Ứng Văn Phong dùng đèn cường quang chiếu vào, có thể thoáng nhìn thấy màu xanh lục lộ ra bên trong, không khỏi vui mừng, không chút do dự bỏ nó vào trong xe mua sắm.

So với đám mao liêu rác rưởi khác, khối mao liêu này quả thực là nguyên liệu tốt chỉ sau da cát muối trắng!

Theo cửa sổ được mài ra càng lúc càng lớn, sự tự tin của Ứng Văn Phong đã dần quay trở lại, chỉ hơn 1 triệu tinh tệ mà thôi, chút chênh lệch này quả thực quá dễ đuổi kịp!

Mài đá được một lúc, ông ta thay bằng đao laser, mở nút, ngọn lửa màu lam như báo hiệu chiến thắng sắp đến, chiếu lên khuôn mặt hưng phấn đến vặn vẹo của ông ta.

Đầu tiên, để đảm bảo ông ta cẩn thận cắt một đao ở vị trí 1/4 khối mao liêu, không có gì nghi ngờ đều là đá trắng.

Một khối mao liêu lớn như vậy có biểu hiện như này cũng thực bình thường, Ứng Văn Phong không để tâm, cẩn thận quan sát hoa văn mao liêu, sau đó lại dịch vào bốn năm cm, lần này mặt cắt ở vị trí bị bạch miên che kín.

Bạch miên là tạp chất của phỉ thúy, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới chất lượng và vẻ đẹp của phỉ thúy.

Nhưng đồng thời nó cũng chứng tỏ vết cắt này không còn là đá trắng nữa, nó đã tới tầng mặt tiếp cận phỉ thúy.

Sự tự tin của Ứng Văn Phong gần như tăng lên, với lượng mao liêu còn lại, ước chừng còn nặng tới hai ba mươi kg.

Cho dù bạch miên chiếm hơn một nửa, cũng còn ít nhất mười kg phỉ thúy phù dung chủng hoàng dương lục.

Không, không nhất định là phù dung chủng, tầng ngoài cùng là phù dung chủng, bên trong có khả năng là băng chủng cao hơn một bậc.

Ông ta vội vàng thao tác đao laser cắt xuống một đao, vẫn là bạch miên!

Không sao, điều này cũng hoàn toàn phù hợp với suy đoán của ông ta.

Liên tục cắt hai ba đao, mao liêu chỉ còn lại phần trứng muối cao dán bao trùm kia, mặt cắt vẫn là bạch miên, không có chút dấu hiệu ra lục nào.

Sắc mặt Ứng Văn Phong không tốt lắm, người đặt cho ông ta cũng thấp thỏm không thôi.

Vừa hận không thể lập tức cắt một đao ở giữa cho thống khoái, vừa lo lắng chẳng may cắt sụp thì hoàn toàn không còn hi vọng, thật sự tiến thoái lưỡng nan.

Ông ta nhìn về phía Cố Vân, khi nhìn thấy đối phương mài ra sương mù, tâm trạng lập tức rơi vào đáy cốc.

Là sương mù mật ong!

Sương mù mặt ong có màu giống như mật ong, nếu gặp được loại sương mù này, phần lớn chứng minh kết cấu của phỉ thúy bên dưới tinh tế và trong suốt.

Sương mù mật ong giống như sương trắng, đều là sương mù tốt trong đổ thạch, rất được người đổ thạch ưa chuộng.

Hiển nhiên người xem trên StarNet cũng thấy được lớp sương mù mật ong, sôi nổi kích động không thôi.

【 mau xem, là sương mù mật ong! 】

【 Tôi đang nóng lòng muốn nhìn thấy phỉ thúy bên dưới lớp sương mù đây】

【 có sương mù mật ong, chắc chắn phỉ thúy sẽ không kém ——】

【đây chính là đầu thừa đuôi thẹo, Vân Thần quá mạnh!】

【a a a, lại là một ngày điên cuồng hò hét vì Vân Thần!】

Ứng Văn Phong dám tin nhìn khối mao liêu trong tay Cố Vân, rõ ràng giữa mãng đái có vết nứt chữ thập to đùng, vì sao nứt lại không ăn vào!

Đừng nói là phỉ thúy bên dưới, ngay cả mặt trên sương mù cũng không có vết rạn, sao có thể?!

Trừ khi, trừ khi là vết nứt hình thành hậu thiên, nhưng tình huống như này cực kỳ hiếm thấy ——

Rốt cuộc Cố Vân may mắn tới mức mào!!

Ứng Văn Phong hít sâu một hơi, dưới sự kích thích cực độ đầu óc lại tỉnh táo hơn nhiều.

Sương mù mật ong cũng không chứng tỏ phỉ thúy sẽ vượt qua phù dung chủng, ông ta vẫn còn cơ hội.

Huống hồ còn một khối mao liêu nữa chưa giải, chưa tới một giây cuối cùng không ai biết kết quả sẽ ra sao?

Ứng Văn Phong nghĩ như vậy, tay nắm đao laser có chút run rẩy, cuối cùng quyết tâm cắt xuống một đao dọc theo giữa trứng muối trên phần mao liêu còn lại!

Ra lục!

Tuy chỉ có một chút màu xanh lục cỡ móng tay lộ ra, lại khiến ông ta yên tâm.

【Ưng Văn Phong cắt trướng!】

【 trận này ai thua ai thắng còn chưa chắc đâu. 】

【tôi tin vào thực lực của đổ thạch sư cấp 6.】

Fan của Cố Vân cười khinh bỉ một tiếng, không cả thèm phản bác, để bọn họ tự lừa mình dối người đi, dù sao cũng không nhảy nhót được bao lâu.

Bề mặt sương mù mật ong không dày, Bạch Cảnh dùng đá mài mài hai ba phút, lớp sương mù bị mài đi, lộ ra cửa sổ rộng bằng hai ngón tay.

Đổ chút nước lên, từ phần cửa sổ có thể nhìn thấy tính chất cực kỳ trong suốt thông thấu, thuần tịnh đến gần như trong suốt, bên trong không có một tia tạp chất, thanh triệt không tì vết, thông thấu sạch sẽ giống như thủy tinh, hơi tỏa ra ánh sáng, thế nước mười phần.

【Đệt đệt, là thủy tinh chủng a a a!!】

【Đầu thừa đuôi thẹo giải ra thủy tinh chủng thượng đẳng, trời ơi!】

【Vân Thần không hổ là Vân Thần, quá mạnh!】

【Mịa, so với thủy tinh chủng, phù dung chủng là cái chim gì?】

【Còn ai không phục? Đứng ra! Anh thay Vân Thần tát chú một cái, chát chát chát, sướng không?】

【Các chị em, nhìn màu đi!!】

【Người vừa nói thủy tinh chủng đế vương lục, chúc mừng thím, màu sắc lần này càng hiếm thấy hơn.】

【Hizz, tôi thật sự điên rồi, là tử la lan! Là tử la lan!】

Chỉ thấy màu sắc lộ ra từ cửa sổ là màu tím quyến rũ diễm lệ, xen lẫn một chút màu đỏ.

Nhưng vì cửa sổ quá nhỏ, còn chưa hoàn toàn phán đoán được màu sắc thực sự.

Nhưng loại màu sắc này rõ ràng là—— tử la lan!

Ứng Văn Phong, phù dung chủng, cắt trướng hay không cắt trướng gì đó đều không quan trọng, đây chính là thủy tinh chủng tử la lan!

Nếu màu sắc đồng đều thì nó còn là phỉ thúy cực phẩm trân quý hơn cả thủy tinh chủng đế vương lục!

Khó trách Vân Thần của bọn họ cẩn thận như vậy, sợ làm tổn thương tới thịt ngọc dưới vết nứt, thì ra là thế.

Đây là sức phán đoán gì vậy! Quá tuyệt!

Bình luận trong phòng livestream lập tức giảm đi rất nhiều, tất cả mọi người đều đang nín thở ngưng thần nhìn khối phỉ thúy cực phẩm này ra đời, không lãng phí thời gian đặt lực chú ý vào bình luận.

Rất nhiều người đeo thiết bị cảm ứng lên, chính là để có thể quan sát gần gũi khối phỉ thúy này.

Còn Ứng Văn Phong thì ngơ ngác nhìn mao liêu trong tay Cố Vân, sau khi hoàn hồn lại, sự tuyệt vọng ập đến, nghiền áp tinh thần và thân thể của ông ta, khiến ông ta suýt không thở nổi.

Bắt đầu từ giây phút này, ông ta liền biết mình đã hoàn toàn không còn hi vọng.

Còn những người đặt Ứng Văn Phong thắng, khi nhìn thấy màu tím lộ ra ở cửa sổ, chút may mắn còn sót lại cuối cùng cũng tan biến, sắc mặt ai nấy đều u ám.

Thủy tinh chủng tử la lan, đây là phỉ thúy cực phẩm còn hiếm thấy hơn cả đế vương lục!

Loại phỉ thúy đỉnh cấp này cũng xuất hiện rồi, bọn họ còn lấy cái gì ra để thắng nữa!

Aiz, mặt bị vả đau quá, cũng đủ bọn họ ghi nhớ cả đời.

Cho dù phải giải khối phỉ thúy trân quý như vậy, tay Bạch Cảnh vẫn rất vững vàng.

Sau khi dùng đá mài mài sạch toàn bộ đá vụn ở gần vết nứt, cửa sổ đã thay đổi từ rộng bằng hai ngón tay thành nắm tay của người lớn.

Tất cả bóng livestream đều bay tới cạnh cửa sổ, 360 độ không góc chết quay chụp gần sát khối phỉ thúy đỉnh cấp này. Không lãng phí thời gian, Bạch Cảnh trực tiếp thay bằng đao laser.

Khi ngón tay thon dài đặt lên mặt cắt phỉ thúy màu tí diễm lệ, đầu ngón tay trắng nõn dưới ánh sáng cũng nhiễm một màu tím nhàn nhạt, khiến ngón tay càng thêm tinh tế xinh đẹp, oánh nhuận như ngọc, không hề thua kém thủy tinh chủng tử la lan!

【Hu hu, tay Vân Thần đẹp quá.】

【Thật muốn ngậm đầu ngón tay xinh đẹp kia vào trong miệng, cắn nhẹ một cái ——】

【Lầu trên dê cụ nha, thẹn thùng~】

【 khụ khụ, mấy người cẩn thận bị Cố thiếu ám sát! 】

Cố Nguyên Triều đứng cách Bạch Cảnh không xa, ưu thế cấp bậc 3S khiến ngũ cảm của hắn nhạy cảm vượt qua người thường rất nhiều, tự nhiên sẽ nhìn thấy cảnh tượng này một cách rõ ràng, hầu kết bất giác lên xuống, mắt đen trở nên sâu thẳm.

Khi adrenalin của mọi người đang tăng cao, Bạch Cảnh nắm lấy tay cầm đao laser, xoẹt một cái cắt xuống một đao ở vị trí cách đáy 3cm.

Trong ánh sáng xanh lập lòe, vỏ ngoài màu xám trắng rơi xuống, lộ ra mặt cắt, cực kỳ chính xác, chuẩn không cần chỉnh.

【 Đệch, thật sự quá kích thích! 】

【Hizz, mỗi lần nhìn Vân Thần cắt đá, tôi đều sướng đến tê người!】

【cũng chỉ có Vân Thần mới dám cắt đá trước mặt phỉ thúy cực phẩm.

【Chứng tỏ khả năng phán đoán của Vân Thần đối với mao liêu thực sự chuẩn!】

Sau khi cắt nhiều lần ở các góc độ khác nhau của mao liêu hình cầu, hình dạng đại khái của phỉ thúy dần dần lộ ra.

Bạch Cảnh dùng đá mài cẩn thận mài hết đá vụn xung quanh, dòng nước trong vắt cuốn trôi vụn đá còn sót lại, cuối cùng khối phỉ thúy đỉnh cấp này cũng lộ ra chân dung của nó.

Nó có hình cầu đường kính khoảng 15 cm, tròn vo, vừa vặn có thể dùng hay tay ôm trong lòng bàn tay.

Trong màu tím tươi đẹp xen lẫn lấm tấm sắc đỏ, đầy màu sắc nhưng không quá nùng liệt, thêm một điểm thì đậm, bớt một điểm thì nhạt, có thể nói là rất vừa phải.

Màu sắc cao quý thanh nhã tỏa ra ánh sáng huỳnh quang nhợt nhạt trong kết cấu thủy tinh chủng trong suốt oánh nhuận, như thể có sóng nước gợn bên trong, lãng mạn thần bí, giống như một quý cô ưu nhã trí thức, giơ tay nhấc chân đều là phong tình.

Lộ Nguyên thật cẩn thận nâng khối phỉ thúy đỉnh cấp này trong tay, qua một hồi lâu mới kích động giới thiệu: “So với lục phỉ, thì phỉ thúy màu tím có sản lượng không cao, được coi là màu sắc hiếm có. Trong ngành có câu nói ‘Hồng phỉ lục thúy, tím vi tôn’, đủ để nói lên mức độ trân quý của nó. Nhưng mà, phỉ thúy màu tím chủ yếu là nhu chủng, thế nước hơi khô, cho nên có câu ‘mười xuân chín mộc’. Tử la lan thủy chủng đã được coi là phỉ thúy tím hiếm có, càng đừng nói tới thủy tinh chủng tử la lan, cực kỳ hiếm thấy!” 

Lộ Nguyên cực lực khắc chế kích động trong lòng: “Màu của khối phỉ thúy này thuộc loại tím đỏ của tử la lan, nhưng không giống như đỏ tím bình thường, mà là đào hoa xuân cao cấp nhất trong tử la lan!”

Phỉ thúy đào hoa xuân đúng như tên của nó, màu như hoa đào, tươi đẹp ướt át.

Chỉ có phỉ thúy tử la lan xuân sắc mười phần, màu sắc đồng đều, loại lão chất cao, oánh nhuận không tì vết mới có thể xứng đáng là đào hoa xuân!

Lộ Nguyên, Nghiêm Ký và phó chủ tịch hiệp hội đổ thạch Tịch Bân thảo luận một hồi lâu, mới đưa ra quyết định: “Ba người chúng tôi đã định giá sơ bộ cho khối phỉ thúy này, nhưng chỉ có thể làm tham khảo. Dù sao gần trăm năm qua đế quốc chưa từng xuất hiện phỉ thúy thủy tinh chủng đào hoa xuân, điều này có ý nghĩa rất phi thường!”

Khối phỉ thúy đỉnh cấp này nặng 5.8kg, dù là kích cỡ, chủng loại, màu sắc đều cực kỳ hiếm có trong phỉ thúy đỉnh cấp, cuối cùng ba vị đổ thạch sư cao cấp định giá là 170 triệu tinh tệ!!

【Trời ơi, đệch đệch đệch!】

【Phỉ thúy đỉnh cấp 170 triệu, mịa nó!】

【Cái này thật sự giải ra từ đầu thừa đuôi thẹo sao??】

【 kỳ tích, đây là kỳ tích!! 】

【 a a a, Vân Thần quả thực mạnh đến bùng nổ! 】

Từ sau khi khối phỉ thúy này giải ra, người trên StarNet đều điên rồi.

Vô số người mê muội khối phỉ thúy còn trân quý hơn cả thủy tinh chủng đế vương lục này, ngay cả trận chiến điểm đổ thạch của hai người cũng bị ném ra sau đầu.

Còn thi gì nữa? Lấy cái gì ra thi?!

Ha ha, có loại phỉ thúy nào có thể sánh bằng phỉ thúy đỉnh cấp như thủy tinh chủng đào hoa xuân?!

# Cố Vân giải ra thủy tinh chủng đào hoa xuân, trị giá 170 triệu! #

# Phỉ thúy đỉnh cấp đào hoa xuân, trăm năm khó gặp #

Hai hastag nhanh chóng trở thành hai tìm kiếm hot nhất trên mạng, trong lúc nhất thời khắp cõi mạng đều là ảnh chụp và giới thiệu của khối phỉ thúy đỉnh cấp này.

Nhiệt độ trong phòng livestream tăng vọt, toàn bộ đều tới để chiêm ngưỡng khối phỉ thúy đỉnh cấp này!

【 quá xinh đẹp. 】

【 thì ra đây là đào hoa xuân, quả thực màu sắc diễm như hoa đào. 】

【 hu hu, đẹp đến phát khóc. 】

【 trăm năm khó gặp, thật sự đẹp tới mức không thể dùng lời nói để hình dung được. 】

Ở đế quốc, không phải tất cả mọi người đều yêu thích đổ thạch, nhưng sở thích đối với phỉ thúy và theo đuổi cái đẹp lại là nhất trí.

Một khối phỉ thúy đỉnh cấp, trong suốt thanh thấu, màu như hoa đào, ưu nhã mê người được mọi người yêu thích, mà bọn họ cũng nhớ rõ tên của đổ thạch sư đã giải ra khối phỉ thúy này—— Cố Vân!

Lương Hành đăng nhập vào tài khoản Tinh Vực, trơ mắt nhìn lượng fan của Cố Vân tăng lên bằng tốc độ tên lửa, 23 triệu, 24 triệu, 25 triệu….cho tới tận 32 triệu!

Con số này hoàn toàn không thua gì số lượng fan của đổ thạch sư cao cấp!!

Mà Cố Vân, hoàn toàn có tư cách tranh tài với đổ thạch sư cao cấp!

Cho dù StarNet náo nhiệt cỡ nào, thi đấu của hai người vẫn còn tiêp tục.

Thực đáng tiếc, khối phỉ thúy phù dung chủng hoàng dương lục mà Ứng Văn Phong cuối cùng giải ra chỉ có một lớp mỏng, tốt hơn dựa da lục một chút.

Mặt cắt lộ ra bằng ngón tay cái lúc trước chỉ là phần dưới cùng của phỉ thúy, tương đương với nằm ngang trong mao liêu, cho nên bên trên đều là bạch miên.

Nhưng, cho dù ông ta giải ra 10 kg phù dung chủng thì sao chứ, sao có thể so sánh với khối phỉ thúy đỉnh cấp thủy tinh chủng đào hoa xuân này được!

Nghiêm Ký đưa ra định giá là 10.000 tinh tệ.

Ứng Văn Phong mặt mũi tái nhợt lấy ra khối mao liêu cuối cùng.

Khối mao liêu cát đen này lớn bằng bàn tay, màu đen như sơn, mặt ngoài bao trùm một lớp sáp xác, chứng tỏ loại lão.

Loại mao liêu cát đen này có tỉ lệ rất nhỏ đổ ra phỉ thúy thủy tinh chủng đế vương lục, nhưng hiển nhiên có 99.99% khả năng là không thể, đương nhiên cũng bao gồm một khối này.

Trong lòng Ứng Văn Phong không còn hi vọng gì nữa, đặt đá mài sang một bên, trực tiếp dùng đao laser cắt mấy đao, không có gì bất ngờ, mặt cắt đều là đá trắng.

Tuy trong lòng đã hiểu rõ, nhưng giây phút nhìn thấy kết quả, ông ta vẫn cảm thấy tuyệt vọng không thể khống chế.

Thua, hoàn toàn thua!

Thanh danh của ông ta, tiền đồ của ông ta, chấm hết rồi! Chỉ sợ gia chủ cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Ứng Văn Phong đột nhiên run lên, cúi đầu nản lòng không thôi, khiến mọi người không nhìn rõ vẻ mặt của ông ta.

Bạch Cảnh cũng lấy ra một khối mao liêu da cát đỏ cuối cùng .

Dứt khoát lưu loát cắt mấy đao, mặt cắt cũng là đá trắng.

Khối mao liêu  cuối cùng của hai người đều đổ sụp.

Toàn bộ cuộc thi điểm đổ thạch kết thúc ở đây.

Đổ thạch sư cấp 2 Cố Vân đổ trướng ba khối phỉ thúy, lần lượt là phỉ thúy đậu chủng mãn lục, nhu chủng bạch đế thanh và thủy tinh chủng đào hoa xuân, tổng giá trị là: 174.650.000 tinh tệ.

Đổ thạch sư cấp 6 Ứng Văn Phong đổ trướng 3 khối phỉ thúy, lần lượt là phỉ thúy băng chủng thông tâm lục, đậu chủng xám lục và phù dung chủng hoàng dương lục, tổng giá trị là: 3.110.000 tinh tệ.

Nếu chỉ nhìn tỉ lệ đổ trướng và chất lượng phỉ thúy của Ứng Văn Phong, đã rất không tồi.

Trong một đống đầu thừa đuôi thẹo tỉ lệ đổ trướng đạt tới 60%, hơn nữa giải ra loại phỉ thúy cao cấp như băng chủng thông tâm lục, hoàn toàn phát huy ra thực lực của đổ thạch sư cấp 6.

Đáng tiếc, ông ta đụng phải Cố Vân.

Là đổ thạch sư thiên tài liên tiếp đổ ra phỉ thúy cực phẩm – Cố Vân!

Lộ Nguyên và Nghiêm Ký nhìn nhau, đồng thời thở dài: Cho dù là bọn họ, gặp phải Cố Vân cũng sẽ thua như vậy!

Có lẽ Ứng Văn Phong thật sự không ngờ rằng, thân là đổ thạch sư cấp 6 như ông ta, lại thua trong tay một vị đổ thạch sư cấp 2!

Đáng tiếc, mọi việc đều có nguy cơ riêng của nó.

Tịch Bân, phó chủ tịch Hiệp hội đổ thạch tuyên bố kết quả cuối cùng: “Trận chiến điểm đổ thạch của đổ thạch sư cấp 6 Ứng Vân Phong với đổ thạch sư cấp 2 Cố Vân, người chiến thắng cuối cùng là—— Cố Vân! Dựa theo quy định, Ứng Văn Phong bị tước huy hiệu đổ thạch sư cấp 6, điểm tích lũy về 0, và vĩnh viễn rời khỏi giới đổ thạch.”

 Spam【 Vân Thần mạnh nhất 】tràn ngập trong phòng livestream, Tịch Bân tháo bỏ huy hiệu đổ thạch sư cấp 6 bằng bạc trên ngực Ứng Văn Phong xuống.

Đồng thời cũng gửi thông báo cho chủ tịch, yêu cầu hủy bỏ tất cả quyền hạn của Ứng Văn Phong, đồng thời chuyển toàn bộ số điểm tích lũy của ông ta cùng với 50 điểm khen thưởng của Hiệp hội đổ thạch cho Cố Vân.

Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến, Ứng Văn Phong đột nhiên đẩy Tịch Bân trước mặt ra, rút  dao găm hợp kim bên hông xông về phía Cố Vân đang đứng một bên!

Bạch Cảnh vừa định nghiêng người né tránh đồng thời chế trụ đối phương, chỉ nghe ‘phụt’ một tiếng, âm thanh trầm đục của vật nhọt đâm thủng da thịt vang lên, Ứng Văn Phong lại bất ngờ trở tay đâm dao găm vào cổ họng mình!

Mọi việc xảy ra trong tích tắc, người xem trên StarNet nhìn thấy máu tươi phụt ra tung tóe đều sợ ngây người, sôi nổi hét lên.

Bạch Cảnh cũng ngây ngẩn cả người, dù là biểu tình hay động tác của Ứng Văn Phong, rõ ràng là muốn đâm chết cậu!

Sao lại tự đâm vào mình ——

“A Cảnh, em không sao chứ.”

Cố Nguyên Triều cách khá xa, tuy kịp thời chạy tới cạnh Bạch Cảnh, nhưng tâm trí hắn đều là thân ảnh thiếu niên, căn bản không rảnh chú ý tới Ứng Văn Phong, lúc này mới khiến đối phương tự sát thành công.

Nghiêm Ký tiến lên thăm dò hô hấp, lắc lắc đầu với mọi người.

Vết đâm này quá sâu, đã không còn hô hấp rồi.

Trận chiến điểm đổ thạch này kết thúc một cách bi thảm, nhưng vì Ứng Văn Phong muốn ám sát Bạch Cảnh, cũng không có ai đồng cảm với ông ta.

Còn hành vi tự sát của ông ta, cũng bị người suy đoán là không thể chấp nhận sự thật tiền đồ bị hủy nên phát điên. 

Có lẽ vì ảnh hưởng xấu mà nó gây ra, rất nhanh tin tức về ông ta đã biến mất.

Mọi người tiếp tục chìm đắm trong niềm vui Cố Vân giải ra thủy tinh chủng đào hoa xuân, sôi nổi cảm thán Cố Vân không hổ là ‘Vân Thần’.

Trong ghi chép về ‘Đổ thạch sư thần cấp’ đời sau viết:

Ngày hôm nay, là một ngày đáng để ghi nhớ.

Một vị đổ thạch sư thần cấp duy nhất của đế quốc trong hoàn cảnh phát sóng trực tiếp hoàn toàn minh bạch, chứng minh với mọi người thực lực của mình.

Bạch Cảnh, lúc ấy vẫn là đổ thạch sư cấp 2, đã đánh bại Ứng Văn Phong, một đổ thạch sư cấp 6 với ưu thế tuyệt đối, tạo nền móng quan trọng để cậu trở thành đổ thạch sư thần cấp.

Đời sau, đã ghi ngày 19 tháng 8 năm tinh lịch 835 là ‘Ngày kỳ tích’.

============

Tác giả có lời muốn nói: 

Tiểu kịch trường:

Cố thiếu: Đầu ngón tay thật xinh đẹp, thật muốn hôn lên, còn muốn ngậm trọng miệng cắn nhẹ.

Bạch Cảnh: Đây.

Cố thiếu: Thật sao ><

Bạch Cảnh: Thuận thế đè ngược (bushi )